Trong trơn đêm, dòng đồ ngang của ông lão tư Thồn vẫn nỗ lực chở khách qua sông.

Bạn đang xem: Truyện ma vùng đất vô hình

Ông sẽ gom tiền thiết lập một mảnh ruộng, mang lại con gồm đất gặm dùi, không hẳn lận đận bên trên sông nước như ông. Tối nay, chỉ có bốn vị khách nhỡ đường, ý muốn đến buôn bản Me trước giờ Hợi. Ông bốn Thồn năm nay đã ngay gần năm mươi tuy thế mắt mũi còn tinh lắm. Ông nhìn thấy rõ khuôn phương diện từng fan khách mặc dù chỉ bằng ánh sáng của đèn leo lét treo trên hông thuyền. Một bà đi miếu tuổi sồn sồn, trét son trát phấn hơi dày. Một cậu trẻ trai cắp tráp theo giống fan hầu. Một người bọn ông có vẻ như là sai dịch, mặc xống áo của nha môn, dòng cằm lúc nào cũng hất lên, đầy vẻ khệnh khạng. Sau cuối là một chàng thanh niên trẻ tuổi mặc đạo bào color xám, sườn lưng còn treo kiếm gỗ. Cả tứ người đều có vẻ mệt mỏi mỏi, dựa sống lưng vào thuyền ngủ thiếp đi. dịp thuyền ra mang lại giữa sông thì ông bốn Thồn hốt nhiên ngửi thấy một mùi hương ngai ngái hơi cạnh tranh chịu, lại rất gần gũi với ông. Ông bốn nghĩ mãi không ra sẽ là gì. Ông nạm vươn cổ ra giữa trời hít một hơi, hi vọng không khí vào lành buổi tối xua đi mùi cực nhọc chịu. Chỉ bao gồm điều khắp nơi ngập cả cái mùi hương ngai ngái đó. Ông tứ nhìn vào trong khoang thuyền, quan sát xem tất cả vị khách hàng nào có theo dụng cụ thối rữa không? Ông Tư phi vào khoang thuyền. Năm tín đồ vẫn ngủ say như chết. Mẫu mùi ngai vàng ngái kia càng đậm đặc. Ông bốn định tiến công thức bầy họ dậy nhằm hỏi xem. Tự từ đang nào, từ lúc nào và lại có thêm 1 người.

Xem thêm: 11 Cách Quay Màn Hình Trong Win 10 Không Cần Phần Mềm, Cách Quay Màn Hình Máy Tính Win 10 Nhanh Chóng

Ông bốn nhớ cơ hội lên thuyền chỉ có bốn người khách thôi.Ông bốn nhìn vào vị khách trang bị năm. Không rõ y lên thuyền thời gian nào. Người y ẩm ướt như bị lâm vào hoàn cảnh nước, bụng phềnh như chiếc trống. Domain authority thịt y mất dính ra từng mảng lớn.Y bỗng dưng mở góc nhìn ông tứ một cái, nhe một hàm răng chỉ với răng và xương cười cợt với ông. Ông tư ớn giá buốt trong người, sốt ruột kêu lên một tiếng. Y liền biến đổi mất. Giờ kêu của ông tứ làm ba người khách tỉnh dậy, bừa bãi hỏi ông chuyện gì. Ông tứ kể lại, bọn họ cũng đều khiếp sợ mong ông mau chèo thuyền ngoài đây. Tuy nhiên ông vừa nạm lấy mái chèo thì bà sồn sồn hét lên sợ hãi, ôm chầm đem cậu trai trẻ. Ông tư bước vào, thấy đạo sĩ có kiếm đã bị tiêu diệt tự bao giờ, khắp cơ thể y ướt đẫm nước như vừa ở bên dưới sông lên. Ông tứ sợ quá, gấp vã chèo thuyền vào bến. Dẫu vậy còn giải pháp bến ba mươi thước thì cậu trẻ trai lại kêu lên. Ông Tư bắt gặp cậu đẩy bà sồn sồn ra, bà ta cũng ướt át nước, gồm vẻ không hề thở nữa. Cậu trai trẻ và gã sai dịch vừa bò ra khoang thuyền vừa hoảng loạn kêu cứu giúp mạng. Ông tứ chèo càng nhanh, thuyền cập bến, hai bạn khách dancing vội lên. Nhưng lại hai cánh trắng tay hếu từ bên dưới sông vươn ra, túm mang chân bầy họ kéo ngược trở về trong sông. Ông bốn mặc kệ giờ kêu la của bầy họ, cắn đầu chạy thục mạng. Đó là chuyến du ngoạn chèo đò cuối cùng của ông bốn Thồn, người đảm bảo an toàn đền cúng cho cái họ Phạm ở đất Nam Lan.

TTV Translate - Ứng dụng convert truyện bên trên mobile