Trong năm 2016, “Koe no Katachi” (tên giờ đồng hồ Việt: “Dáng hình thanh âm”) là một trong những movie anime trông rất nổi bật nhất tại những phòng vé của Nhật. Dẫu nét vẽ rất dễ khiến cho liên tưởng tới các anime tình cảm học mặt đường nhẹ nhàng, nội dung khai thác những vấn đề không mới như nhân đồ bị khuyết tật, nạn bắt nạt học đường hay tự ti tội lỗi, tuy nhiên “Dáng hình thanh âm” vẫn kiếm được điểm nhờ tất cả đồ họa đẹp, nhạc phim hay, với hơn hết khiến cho người xem yêu cầu suy ngẫm tới các vấn đề chuyên sâu hơn như: tình chúng ta là gì, phải nhìn thấy với tội trạng trong vượt khứ như thế nào, xuất xắc sự trở ngại của việc thấu hiểu nhau... 

*


Bạn đang xem: Dáng hình thanh âm nhân vật

1. Sự chân thật chạm vào lòng người

*


 “Koe no Katachi” khai thác một đề tài phổ biến và tạo ra những tình tiết nhưng mà bất cứ người nào cũng đều thấy đồng cảm. "Tác phẩm khiến tôi cảm thấy được nỗi sợ hãi khi đứng trước sự thay đổi của chủ yếu mình.” – Hajime Isayama, tác giả của khôn xiết phẩm “Shingeki no Kyojin” (Đại chiến Titan) bình luận.


Xem thêm: Nữ Hoàng Rắc Rối Trọn Bộ, Crazy Girl Shin Bia, Nữ Hoàng Rắc Rối

Lấy motif về nhân vật chủ yếu bị khiếm thính và nạn nạt học đường, cơ mà điều khiến cho người xem tuyệt vời nhất làm việc “Dáng hình thanh âm” là cảm xúc tội lỗi của một kẻ từng doạ người khác, là những xúc cảm không thể truyền tải cũng như cái cạnh tranh của việc thấu hiểu của nhau.

Không một ai trước đó chưa từng sai trái, chưa bao giờ làm tổn thương ai, tuy nhiên phải làm thế nào để đối diện và thay thế sửa chữa lỗi lầm không hẳn là điều có thể thực hiện tại trong một nhanh chóng một tối. Shoya Ishida sẽ từng là một trong đứa trẻ ngỗ ngược, kẻ “đầu têu” bắt nạt cô bạn khiếm thính Shoko Nishimiya. Khi Shoko buộc phải chuyển trường, mang lại lượt Shoya bị xa lánh, cô lập. Nhìn trong suốt 6 năm, tức 1/3 cuộc sống của đàn ông trai 18 tuổi, cậu đang nếm trải qua những cảm giác đắng chát nhất, đã có lần nghĩ đến chết choc và rồi nung nấu bếp ý định tìm chạm chán lại Shoko để bù đắp số đông tổn yêu thương mình tạo ra trước đây. Bị những người dân biết chuyện vượt khứ mắng nhiếc là “ra vẻ tín đồ tốt”, “chỉ nhằm thỏa mãn bạn dạng thân”, Shoya âu sầu vì không định nghĩa được xúc cảm của mình, cần thiết truyền đạt tâm tư nguyện vọng cho Shoko thấu hiểu. Sản phẩm công nghệ chướng ngại lớn số 1 được đặt trong những nhân đồ dùng với nhau – Shoya và Shoko, Ueno và Shoya, Shoko với Ueno,… lại không phải là rào cản ngôn ngữ, không dễ dàng chỉ là rào cản ngôn ngữ. Vì chưng những tường cao, hố sâu vô hình vô dạng đó, từng tín đồ từng tín đồ một số đông quá thuyệt vọng khi yêu cầu rướn qua để bày tỏ tương tự như lắng nghe từ đối phương “tiếng nói” chân thật từ đáy lòng mình. 

2. Suy ngẫm về tư tưởng “tình bạn”


Tự xa lánh mình để không đồng ý việc bản thân bị bao phủ cô lập, trong mắt của Shoya, mọi tên đều gắn cùng bề mặt dấu “X” như xác minh cậu đã trọn vẹn mất liên kết với họ, không còn có nhu cầu các con tín đồ đó vĩnh cửu trong cuộc sống mình. (Ảnh: Encore Films Vietnam) Nhưng trong khi giầy vò phiên bản thân do hai chữ “tình bạn”, nhờ vào Shoko nhưng mà cậu đã móc nối lại cùng với những bàn sinh hoạt cùng lớp trước đây, những quan hệ mới cũng dần được mở ra. Rốt cục tình chúng ta là gì, chỉ có thể dùng trái tim để cảm nhận, bởi vì “tình bạn” ấy không tồn tại một hình hài rõ ràng cũng như không thể diễn đạt bằng lí thuyết, ngôn từ. Hành trình kết nối trái tim trong “Dáng hình thanh âm” chắc chắn chính là cơ hội để mỗi cá nhân rút ra một định nghĩa đến riêng mình, bởi vì mình về tình bạn.

3. Diễn xuất xuất nhan sắc của Saori Hayami


“Dáng hình thanh âm” quy hợp một dàn seiyuu giỏi vời, trong số đó có Saori Hayami – người đảm nhiệm lồng tiếng cho nhân đồ gia dụng khiếm thính Shoko. Vượt qua một thách thức mập về ngôn ngữ, nói cách khác Hayami dường như không thể thành công xuất sắc hơn được nữa. Từ giọng phạt âm ngọng nghịu, giờ hát lỗi nhịp đến cảm giác giận dữ của Shoko trong những khi ẩu đả với Shoya đều rất chân thực, cực kỳ sinh động. Đặc biệt cảnh Shoko dập đầu xin lỗi Ueno, hay những tiếng gào khóc ko thành lời của cô mặt thành mong trong đêm vắng như xuyên cắt qua tim khán giả. Người sáng tác của nguyên tác, Yoshitoki Oima cũng giãi tỏ cảm nhận của cô ý về vai diễn này: “Sự căng thẳng mệt mỏi mà tôi cảm giác được mỗi mặc nghe giọng của Shoko vị cô Hayami biểu đạt rất y hệt như sự căng thẳng mệt mỏi khi tôi lắng nghe giọng của một tín đồ khiếm thính thiệt sự. Khôn cùng chân thật”.

4. Nhạc phim: tuyệt vời

Âm nhạc trong phim nhẹ nhàng và trọn vẹn. Những bạn dạng soundtrack được gắn ghép vào các phân cảnh khôn xiết hợp cảnh thích hợp tình, như giai điệu được sử dụng một trong những cảnh bắt nạt có máu tấu khá dồn dập, giai điệu khi Shoya chìm ngập trong sự giầy vò bản thân thì vừa tĩnh lặng, vừa nặng nại như thể gồm điều gì tồn đọng, vướng mắc vào lòng. Ngay đến cả câu hát vu vơ của Shoya, nhà tiếp tế cũng dụng công chắc hẳn lọc từ bỏ ca khúc “Kaijuu no ballad” (Bản ballad của quái ác vật) để diễn tả tình cảm của nhân đồ vật này: “Tôi mong mỏi yêu một ai đó. Dẫu là quái vật cũng đều có trái tim” (人を愛したい、怪獣にも心はあるのさ). Đặc biệt, lấy ý tưởng từ tính chất của máy trợ thính là có xác suất SNR thấp phải xen lẫn những tạp âm, cách áp dụng tạp âm piano của Kensuke Ushino vào ca khúc kết phim “Koi wo Shita no wa” khiến người nghe như cảm nhận được thứ âm nhạc reo vang vào cơ thể, để qua đó diễn đạt thay cho trái đất nội trọng điểm mà Shoko chẳng thể truyền đạt bằng lời. Có thể nói âm nhạc chính là lợi cầm và cũng là thành công xuất sắc lớn của anime so với nguyên tác manga.