Tuyết Loan dù đã biết thành giữ nhưng vẫn điên cuồng vùng vẫy: “Buông tôi ra, tôi đề nghị giết cô ta, cô ta chính là kẻ tạo ra mọi chuyện. Tôi nói buông tôi ra!!!”


Kiến Quốc ghìm Tuyết Loan xuống đất, lo lắng nhìn Kiều Nhã Linh: “Cô Kiều, cô ko có gì chứ?”

Trên cổ Kiều Nhã Linh gồm một vệt đỏ chót, cô ho khù khụ, thở hổn hển. Kiêu Nhã Linh khó khăn nói: “Tôi không sao.”

Tuyết Loan vẫn không xong xuôi làm loạn: “Tên khốn công ty anh, anh dám đụng vào tôi à? Thả tôi ra!”

Kiến Quốc gắn thêm giọng: “Cô Tuyết Loan, cô đừng chống cự nữa. Tôi vẫn nói rõ mang lại cô biết, chuyện lần này cô làm, tôi vẫn thay chủ tịch điều tra. Cộng thêm hành vi tấn công người không giống vừa rồi của cô, tôi rất có thể đưa cô cho đồn công an được rồi đấy!”


Tuyết Loan trợn trừng ánh mắt Kiến Quốc, cô ta thịnh nộ gào lên: “Khốn khiếp, anh là ai mà dám kết tội tôi? Tôi nói mang lại anh biết, nếu như anh dám động vào tôi, tôi sẽ không để yên đến anh đâu!”

Kiến Quốc thờ ơ nói: “Việc cô thuê người điều khiển xe đâm cô Kiều, cô tất yêu chối cãi. Đợi đến khi tôi thu thập đủ bởi chứng, tôi đang kiện cô. Tôi mang lại rằng, phía trên cũng chính là điều mà quản trị Hoàng muốn. Cho dù cô gồm chối gượng nhẹ thế nào đi nữa, diện mạo thật của cô cũng đã biết thành vạch trần. Khi tỉnh lại, chủ tịch nhất định sẽ không bỏ qua đến cô”

Tuyết Loan trở nên thấp thỏm đến run rẩy, cô ta đính bắp: “Tôi không làm cái gi sai cả, những người bắt buộc bắt tôi. Tuấn Khải trở đề nghị như vậy toàn bộ là vì chưng cô ta, những người hãy bắt cô ta đi, tôi không có tội tình gì hết”

Ban đầu Tuyết Loan còn hết sức hung hăng, nhưng lúc này cô ta sẽ sợ tới cả nói năng hồ đồ. Kiều Nhã Linh hững hờ nhìn cô ta, đến bước đường này rồi mà Tuyết Loan vẫn ko chịu xác định sai lầm của mình mà còn đổ hết lên đầu cô. Kiều Nhã Linh cảm giác vô thuộc tức.

Bạn đang xem: Yêu em đến thiên trường địa cửu

giận. Tình thân của Tuyết Loan quá mù quáng với ích kỷ, nó đã tạo nên con quỷ trong tín đồ cô ta.

Kiều Nhã Linh thờ ơ nói: “Đừng nỗ lực phủi sạch mát tội lỗi của bạn dạng thân nữa. Tuyết Loan, tình yêu của cô khiến cho tôi cảm xúc thật đáng thương. Xưa nay nay, chung cuộc cô đã làm ra bao nhiêu chuyện trái với lương trung ương chỉ nhằm níu duy trì một bạn không nằm trong về mình? Như vậy có đáng không?”

Tuyết Loan chú ý Kiều Nhã Linh bằng đôi mắt đỏ ngầu, cô ta đính giọng: “Cô chẳng phát âm gì về tình cảm cả, chớ giao giảng đạo lý cùng với tôi. Vì sao tôi bắt buộc làm đông đảo chuyện như thế? Còn chưa phải là vì chưng cô sao?

Nếu như cô ko xen vào chuyện thân hai chúng tôi, tôi đã rất có thể ở cạnh bên anh ấy. Chính sự xuất hiện của cô ý là không đúng lầm, tất cả trách thì trách phiên bản thân cô đi! Tôi căm hận cô, cả đời này tôi cũng trở thành nguyền rủa cô!”

Thay vì giận dữ, Kiều Nhã Linh lại cảm giác Tuyết Loan xứng đáng thương đến thảm hại. Kiều Nhã Linh nói: “Người nói câu đó buộc phải là tôi, chứ không hẳn cô. Phần nhiều gì cô cảm nhận bây giờ, là vì chính cô trường đoản cú chuốc lấy. Còn tôi thì bị cô tước đoạt đoạt số đông thứ, cô suýt nữa thì giết chết đứa con nhỏ nhắn bỏng của tôi. Khiến cho tôi với Tuấn Khải xa cách hiểu lầm ba năm vẫn không đủ, hiện nay cô lại sợ anh ấy ra nông nỗi này. Cô không có tư giải pháp nói trường đoản cú ‘hận, tổn thương của cô ý so với tôi chẳng là gì hết trường hợp Tuyết Loan đề nghị chịu đựng nỗi đau mất con, mất toàn bộ mọi thứ, cô ta vẫn hiểu được cảm hứng của Kiều Nhã Linh. Hầu như mất non và khổ sở của Tuyết Loan chẳng là gì so với Kiều Nhã Linh cả. Cô hận Tuyết Loan, vị cô ta, nhưng cô đã nên sống trong đau buồn quãn quại tía năm trời. Trái tim cô đã bị những hiểu nhầm do cô ta gây ra xé toạc, khổ cực không nguôi. Kiều Nhã Linh thường xuyên nói: “Bây giờ, cô nên nhận mang hậu quả cho các gì mình gây ra. Ác trả ác báo, mọi sai trái đều bắt buộc trả giá. Cô không còn ăn năn ân hận cải, vậy thì cô sẽ không khi nào nhận được sự tha sản phẩm công nghệ của tôi”

Tuyết Loan nhìn Kiều Nhã Linh bằng ánh nhìn phức tạp, cô ta ko cam lòng, phẫn nộ nói: “Đừng tỏ ra mình là fan bị hại, cũng đừng hòng bắt tôi trả giá, tôi sẽ không còn để những người có được mục đích đâu!”

Tuyết Loan vùng thoát ra khỏi sự kìm kẹp của con kiến Quốc, lao về phía cửa. Mà lại rất nhanh, cô ta đã bị chặn lại bởi những người vệ sĩ ở mặt ngoài. Tuyết Loan la hét ầm ï, cô ta tuyệt vọng gọi thương hiệu Hoàng Tuấn Khải, nhưng đáp lại cô ta chỉ là góc nhìn lạnh thấu tâm can của Kiều Nhã Linh.

Xem thêm: Những Ngày Giam Hãm Tập Full Vietsub, Confinement Time (2015)

Tuyết Loan cứ chũm bị lôi đi, loài kiến Quốc cho người đi điều tra vụ câu hỏi của ba năm trước và lần này, nhất định bắt Tuyết Loan với Tuyết Phi yêu cầu chịu tội.

Kiều Nhã Linh cũng ko khoanh tay đứng nhìn, vào khoảng thời gian này, cô vừa góp Kiến Quốc, vừa đến căn bệnh viện chăm lo Hoàng Tuấn Khải.

Đã một tuần lễ trôi qua, anh vẫn chưa tỉnh lại. Từng ngày, Kiều Nhã Linh đều cẩn thận lau người, thay quần áo cho anh, dịu dàng êm ả nói chuyện với anh như thể anh đang tỉnh lại. Tía năm qua, bầy họ đã bỏ dở rất nhiều thứ, cô mong bù đắp cho khoảng thời gian lũ họ sẽ xa cách.

Hôm nay, như hầu như khi, Kiều Nhã Linh vừa lau fan cho anh, vừa dịu dàng êm ả thủ thỉ: “Tuấn Khải, mùa xuân đã tới rồi. Một người đàn ông nguyên tắc và ghẻ lạnh như anh, lại say mê mùa xuân ấm áp và tỏa nắng sắc màu. Ngày trước, anh vẫn luôn luôn thích thuộc em đi ngắm hoa. Hiện thời em đã ở đây rồi, chúng ta cùng nhau đi giành được không?”

Hoàng Tuấn Khải vẫn nằm lặng như cũ, đôi mắt nhắm nghiền, sắc môi tái nhợt. Kiều Nhã Linh mím môi, bàn tay run rẩy đụng vào khuôn mặt anh, cô thì thào: “Em xin lỗi, Tuấn Khải. Em xin lỗi bởi đã thiếu tín nhiệm tưởng anh, em thật sự hết sức xin lỗi. Anh tỉnh lại đạt được không, em có không ít điều mong muốn nói với anh. Tuấn Khải, làm ơn hãy mở mắt nhìn em”

Nói đến đây, Kiều Nhã Linh nhảy khóc. Kể từ khi bọn họ gặp gỡ lại, Kiều Nhã Linh đã luôn đối xử hững hờ nhẫn chổ chính giữa với anh. Thời điểm ấy, anh hẳn đã khôn xiết tổn thương. Rất nhiều lời tàn nhãn cơ mà cô đang nói, chắc hẳn rằng đã phần như thế nào bóp nát trái tim anh. Kiều Nhã Linh khôn xiết đau lòng, giá bán như cô hoàn toàn có thể quay quay trở lại ba năm về trước, giá bán như bầy họ gồm đủ gan góc đối khía cạnh với nhau. Giá bán như, cô tất cả thể quả cảm nói yêu anh…