"Tử Hân coi chừng..." - Lâm Tử Vân hét lên.

Bạn đang xem: Em là thiên thần còn anh là ác quỷ!

"Xoảng!"

"Con không khỏe sao?" - bà lo lắng hỏi.


"Dạ không" "Con xin lỗi" - cô nhỏ giọng trả lời.

Vụng về đánh rơi chiếc ly cầm trên tay, ai cũng nhận thấy cô khác hẳn với ngày thường nhiều.

Hôm qua, sau khoản thời gian trở về từ Best cô luôn bắt đầu suy tư, bất kể ở đâu chỉ cần là một mình thì cô sẽ suy nghĩ mãi điều gì đó, ánh mắt vô hồn.

<Ngày hôm qua đó...>

~~~~~Phòng VIP2~~~~~

Nhìn cặp đôi đứng ở cửa chính, nhỏ tặng cho cô hàng ngàn ánh lườm cháy thịt. Tại sao lúc nào cũng là cô? Tại sao cô lại may mắn, và lại còn nổi bật xinh đẹp hơn nhỏ gấp nhiều lần??

"Tử Hân!" - mẹ cô khẽ gọi.

Nghe tiếng gọi, cô lấy lại bình tĩnh đi nhẹ về phía cạnh mẹ mình và ngồi xuống yên lặng.

Ánh mắt bây giờ lại dồn về cô, ông Triệu bà Thư nhìn cô với ánh mắt ngạc nhiên, có vẻ là có rất nhiều điều muốn hỏi, cả nhì cùng nhau thốt ra tên của một ai đó nhưng ánh mắt vẫn nhìn về cô.

"Mỹ Tuyết..."

Bà Thanh đột nhiên sặc nước trà lần hai khi hai chữ "Mỹ Tuyết" vừa lọt vào tai.

Xem thêm: Tuổi Thanh Xuân Phần 1 Tập 24, Xem Phim Tuổi Thanh Xuân Phần 2

"Mẹ có sao không? Uống từ từ đâu cần gấp!" - nhỏ cuống quýt nhíu mày, thái độ không có vẻ gì là lo lắng.

"Mẹ...mẹ không sao..." - bà Thanh vuốt ngực mình, xíu nữa là sặc chết rồi.

Bà Thư chợt giới thiệu:

"A quên mất!" "Đây là Đổng Khắc Minh đàn ông của vợ chồng tôi!"

"Chào mọi người! Xin lỗi cháu đến trễ" - Khắc Minh lễ phép cúi đầu xin lỗi.

"Khắc Minh..." - ai cũng thì thầm cái tên ấy trong miệng.

"Mọi người biết nhau rồi sao?" - bà Thư ngạc nhiên khi thấy ai cũng nhìn nam nhi bà cứ như là quen thuộc từ trước, cả anh chàng cảnh vệ phía sau của Lâm gia cũng vậy.

Thức ăn được dọn lên, cả bàn ăn vào sự yên lặng.

Dù không nhìn thẳng nhưng cô vẫn biết rằng hôn phu của mình từ nảy giờ cứ nhìn cô suốt.

nhị mẹ nhỏ không chịu được sự yên tĩnh, nhị vị khách không mời này đã phá vỡ nó mục đích cũng chỉ muốn gây ấn tượng mang lại bản thân.

"Nghe nói cậu mới từ Anh trở về đây?" - bà Thanh nhìn Khắc Minh rồi khẽ hỏi.

"Đúng vậy!" - Khắc Minh gật đầu.

"Ấy vậy cậu giải quyết chuyện này giùm bà già này được không?" - liếc nhìn bà Thư một cái sau đó bà Thanh liền nói với giọng rất ư là tội nghiệp.

"Chuyện gì bác cứ nói" - Khắc Minh buông đũa chờ nghe câu chuyện.

"Thì chuyện là---"

Bà Thư lên tiếng cắt ngang câu chuyện bà Thanh định nói ra:

"Hoàng phu nhân tôi tưởng chị đã thông suốt rồi chứ!?"