Cảm xúc trong tâm anh vào nháy đôi mắt bị nhắc lên: “Dì đã rối loạn đủ chưa? Đêm giao thừa tôi cũng chỉ hoàn toàn có thể đi gặp mặt con trai có máy tiếng, dì còn không thích hợp sao? Tôi nói mang lại dì biết, sau này Ôn Ngôn sẽ với Tiểu Đoàn Tử trở lại thăm chú Lâm, nếu như dì dám làm cho cô ấy khó xử, tôi tức tốc dám trở phương diện với dì, hoài nghi thì dì cứ demo xem!”

An Tuyết Ly châm chọc: “Thật là ai oán cười, năm mới tết đến mang theo đàn ông về chỉ nhằm thăm cai quản gia nhà Mục gia?


Chỉ sợ hãi là vì vì sao khác đi? Rắp vai trung phong không tốt!”

Mục Đình Sâm siết chặt hai tay thành quyền: “Không thì sao? lẽ nào trở trở về viếng thăm dì à? Dì xứng sao?

Tôi mệt nhọc rồi, hy vọng nghỉ ngơi, dì đừng cản tôi.”

Nhìn Mục Đình Sâm lên lầu, An Tuyết Ly tức giận mang đến nỗi hung hăng gắng lấy gói tựa nghỉ ngơi sô pha cơ mà trút giận, bà cầm điện thoại cảm ứng thông minh di động lên hy vọng đánh đến Ôn Ngôn nhụt chí, phút ở đầu cuối lại bình tâm xuống, bởi trận khó chịu này nhưng mà làm đôi mắt lòng Mục Đình Sâm vẫn vỡ kế hoạch, cục tức này, bà nhịn.

Bạn đang xem: Truyện nhà có manh thê cưng chiều mục đình sâm

Hôm sau, lúc Mục Đình Sâm rời nệm xuống lầu, thoáng nhận thấy An Tuyết Ly bận rộn ở chống khách, bên trên bàn đều bày ra các loại bánh kẹo và hoa quả trẻ em thích ăn.

Thấy anh đi xuống, An Tuyết Ly cười cợt ôn hòa: “Không đề xuất là tè Đoàn Tử tiếp đây sao? người mẹ đã sẵn sàng những thứ con cháu thích, lúc này cũng bảo đơn vị bếp chuẩn bị món nạp năng lượng cháu mê say rồi.”


Mục Đình Sâm sẽ sớm quen với biện pháp “trở mặt” của bà, dung nhan mặt không thay đổi nói: “Tôi đi đón họ.”

An Tuyết Ly thả tầm đôi mắt xuống: “Ừ, đi đi.”

Lái xe cộ khu căn hộ Ôn Ngôn ở, Mục Đình Sâm gọi smartphone cho Ôn Ngôn, rồi im lặng mong chờ ở bên dưới lầu.

Qua hứa tằm năm phút, Ôn Ngôn cùng má Lưu mang theo tè Đoàn Tử ra, lên xe, Ôn Ngôn nghỉ ngơi ngờ hỏi: “Sao bà ta lại cho phép anh tới? Em còn tưởng rằng anh không thể ra ngoài, em còn đã định bắt xe qua đó.”

Mục Đình Sâm thuận miệng nói: “Em cũng chưa hẳn không biết, bà ấy tráo chác còn nhanh hơn lật sách, từ bây giờ dễ nói chuyện, chút nữa thì không chắc.”

Điểm ấy Ôn Ngôn tràn trề cảm xúc, mấp lắp thêm môi, ko trả lời.

Đến Mục trạch, trước lúc Ôn Ngôn vào cửa đã dặn dò tè Đoàn Tử: “Tiểu Đoàn Tử, chút nữa con chạm mặt bà dì bắt buộc lễ phép xin chào hỏi, thiết yếu phát cáu, đó là lễ phép, bà mẹ không ép bé thích bà ấy, tuy thế cũng không được là một trong những đứa trẻ ko lễ phép.”

Sở dĩ còn gọi là bà dì, là do Mục Đình Sâm cũng chưa chính thức An Tuyết Ly là mẹ đẻ của anh, tuy vậy quan hệ lộn xôn, tốt xấu gì thì ở vị trí này, một giờ “bà nội” cũng không thể call ra được.

Tiểu Đoàn Tử ngoan ngoãn đồng ý, vừa vào cửa, An Tuyết Ly tức tốc một tay cố gắng gậy đỡ một tay bưng món ăn vặt tăng trưởng trước, lướt qua Ôn Ngôn, thẳng nói với đái Đoàn Tử: “Nào, mang đến chơi thuộc bà nội, bà nội cho con đồ ăn ngon.”

Tiểu Đoàn Tử yên lặng, quên hình thức Ôn Ngôn đã dạy, ở trong thâm tâm Ôn Ngôn im lặng, nửa ngày mới nhỏ giọng nói: “Bà dì chưa hẳn bà nội, con cháu ghét bà dì.”

Ôn Ngôn vốn không thích An Tuyết Ly đến gần Tiểu Đoàn Tử, cho nên vì thế vô ý thức tránh mặt một chút, An Tuyết Ly trông thấy cử hễ của cô, lại thêm tiểu Đoàn Tử, lập tức chuyển đổi sắc mặt: “Ôn Ngôn, cô dậy con thật tốt, dạy con gọi một người không tồn tại quan hệ gì là bà, dạy dỗ nó ghét bà nội ruột của mình! gồm phải là sau đây cô cũng dạy dỗ Tiểu Đoàn Tử không nhận người bố như Đình Sâm không?

Đưa nhỏ cho cô nuôi là 1 trong sai lầm!”

Ôn Ngôn lười giải thích: “Chúng tôi trở trở lại viếng thăm chú Lâm.”

An Tuyết Ly quan sát về phía Mục Đình Sâm: “Đình Sâm, con cũng thấy, quý phái năm mới, cô ta mang bé về chỉ để thăm quản gia Mục gia, thiệt sự là trò cười, cô ta dậy con mình cầm cố nào, con nhận thấy rõ chưa? nắm này rồi còn đứng về phía nó?”

Mục Đình Sâm gửi tay cầm cả vai Ôn Ngôn, hướng vào phòng khách đến: “Cô ấy dạy dỗ Tiểu Đoàn Tử gắng nào tôi từ biết, về phần trở về viếng thăm chú Lâm, chưa phải hôm qua tôi cũng đã nói mang lại dì biết rồi sao? Dì còn không biết? Chú Lâm đi đâu rồi?”

An Tuyết Ly chuyển đĩa đồ ăn vặt đầy áp đặt lại bàn: “Không biết, sáng sủa sớm vẫn ra ngoài, thời gian nào trở về bà bầu cũng ko biết.”

Sáng sớm đang ra ngoài? Ôn Ngôn nhíu mày, cô cảm thấy.

Xem thêm: Tawaen Taet Burapha (2015) Tập 8 Vietsub, Xem Phim Ngã Rẽ Định Mệnh

năm bắt đầu hẳn là chú Lâm vẫn không bận bịu như vậy, có thể là An Tuyết Ly cầm cố ý nhằm chú Lâm đi. Cô cũng không thích vạch trần: “Tôi hotline điện mang đến chú Lâm, bảo chú ấy trở.

Về An Tuyết Ly ko vui nhìn Ôn Ngôn: “Làm sao? Ông ta là cai quản gia Mục gia, đi làm chuyện phải làm, chẳng lẽ bao gồm gì không đúng sao? Đến thời gian tự nhiên và thoải mái sẽ trở về, cô cảm xúc tôi rất có thể bắt ông ta đi nhé gì? Người đàn bà này, sao tâm tư nguyện vọng lại nặng vậy nên chứ?”

Ôn Ngôn mím môi ko nói, nhịn rồi lại nhịn, cô ước ao giữ phương diện mũi đến Mục Đình Sâm.

Mục Đình Sâm tất cả chút nhức đầu: “Được rồi, nói chuyện không hợp thì đừng miễn cưỡng ở cùng một chỗ, trường hợp dì vẫn nhìn shop chúng tôi không vừa mắt, vậy thì tăng trưởng lầu đi, 1 mình tương đối im tĩnh.”

An Tuyết Ly lập tức kết thúc chiên tranh, sợ Mục Đình Sâm thật sự trở mặt, ngữ khí hòa hoãn hơn một chút: *Cũng không hẳn mẹ ước ao nói tuy nhiên điều này vào ngày tết, nếu chưa phải Ôn Ngôn dạy dỗ Tiểu Đoàn Tử ghét mẹ, còn quán triệt mẹ đụng vào đái Đoàn Tử, mẹ cũng trở thành không tức giận. Đình Sâm, rất nhiều thì con cũng đề nghị phân biệt rõ thật mang trắng black đi? Ôn Ngôn thiếu hiểu biết chuyện, nhỏ cũng không hiểu biết chuyện? Nó sớm không có bất kì ai giáo dưỡng, con không hẳn vậy. Chưa hẳn mẹ nói này, bạn giống Ôn Ngôn gắng này, chớ nói là sinh hoạt Mục gia, coi như mang đến nhà khác cũng dấn lấy hiệu quả không vui bởi vậy thôi.”

An Tuyết Ly tự nhận là mình dùng thân phận của trưởng bối nói tiếng nói này không tồn tại gì quá đáng, tình thực không biết điểm đó đâm trúng vảy ngược của Mục Đình Sâm, dung nhan mặt Mục Đình Sâm trầm xuống: “Cô ấy không hiểu nhiều chuyện, là tôi chiều ra, giáo dưỡng của cô ý ấy, cũng chính là tôi giáo, quan trọng đặc biệt nhất đó là cả đời này của cô ý ấy ko kể tôi thì chẳng thể gả cho tất cả những người khác. Tè Đoàn Tử là con của cô ấy, cô ấy không thích người nào động vào thì không cho tất cả những người đấy đụng vào thôi, nếu như dì đã thù ghét cô ấy như thế, có tác dụng sao có thể thích nam nhi cô ấy chứ?

Không đến dì tới bên Tiểu Đoàn Tử chưa hẳn hợp tình phải chăng sao? hay là dì ngậm mồm lại, hay là tự đi lên lầu, từ dì chọn đi.”

Không khí đùng một cái trở nên tất cả chút ngưng trọng lại, Ôn Ngôn lề mề trộm kéo góc áo của Mục Đình Sâm, ra hiệu anh đừng như vậy, dù sao bất kể như vậy nào, cuối cùng An Tuyết Ly phần đông tính trên người cô, cô không cầu an lành Tuyết Ly gồm thể chuyển đổi án tượng cùng với mình, chỉ cầu là đừng có chuyện gì xẩy ra nữa, bây giờ cô chỉ muốn solo thuần trở trở lại thăm chú Lâm một chút, đương nhiên, cũng chính là thăm Mục Đình Sâm.

Sau một lát lặng tĩnh, góc nhìn An Tuyết Ly mang theo nóng tính nhìn Ôn Ngôn một chút, coi như chưa xảy ra chuyện gì, vực lên đi cho tới một bên: “Mẹ gọi điện thoại cho Lâm quản gia, bảo ông ta nhanh chóng trở về.”

Ôn Ngôn thở phào một cái, góc nhìn vừa nãy của An Tuyết Ly làm cho cô gồm chút không thỏa mái, giống hệt như là bị ác lang lưu ý vậy, hiện tại toàn thân cô cũng không được từ nhiên.

Cô rất có thể hiểu được bởi vì sao An Tuyết Ly ngày càng không kị nể gì cô, chính vì cô với Mục Đình Sâm vẫn ly hôn, bây giờ An Tuyết Ly new là nữ người chủ sở hữu Mục gia, cô chỉ là fan ngoài mà lại thôi.

Mới Mục Đình Sâm sinh sống trước phương diện mọi tín đồ che chở cô, ít nhiều cũng mang lại cô một chút an ủi, nếu chưa phải có trường đoản cú giấy chứng thực ly hôn, cô còn thiệt sự ko cỏ cảm xúc đã ly hôn, giữa cảm xúc của cô và anh, giống như cho tới hiện giờ cũng không từng đổi khác gì, dù là đêm trước ly hôn hung hăng cãi nhau, chí ít, cô biết tâm ý của anh, cũng không thể trách ban đầu anh giúp An Tuyết Ly giáu cô về chuyện của vị tai nạn đáng tiếc máy bay.