Khi xưa ba bé thêm hơn đànNghe guitar rung lên không khi nào xao lãngDây buông dây bấm ngân vang, âm thanh đi mọi không gianPiano lại nặng nề hơn nhiềuThêm song tay nhỏ bé rộng biết bao nhiêuVẫn lướt cùng bề mặt đàn, vẫn mơ ước ngập trànYêu yêu thương đi mọi không gian.Khi bố lên tám, lên mườiChơi guitar không tốt nên cha tập đùa trốngĐôi chân băn khoăn lo lắng run run, hai tay ba tiến công lung tungBao nhiêu năm ròng chảy qua rồiBao nhiêu năm lặng lẽ âm thầm ba vẫn hay cườiBa cầu mơ thiệt nhiều, ba khát khao thiệt nhiềuBa yêu nhỏ biết bao nhiêuKhi nghe nhạc nhỏ nhẹ nhàng hơnKhi nghe nhạc con được coi là dòng sông, con là cánh đồngNằm giữa khoảng chừng trời mênh môngNhư bà ru thời gian xưa ba còn thơ béĐôi là trưa hè đầy gióĐôi khi là vui nghịch đầu ngõ, cha là nỗi buồnVì bố cảm lạnh tương đối sươngÔng dạy tía lớn lên sức mạnh phi thườngHôm nay bố có âm nhạcBa yêu như yêu bé chưa khi nào ba chánCho nhỏ từng nốt nhẹ nhàng, cá tính tình tangCon đem câu hát ca vangMai đây con mạnh bạo hơn nhiềuMai đây nhỏ chở che cho biết bao điềuCho mong mơ của mẹ, cho nỗi đau của mẹTheo ba chăm sóc con ngheKhi nghe nhạc bé nhẹ nhàng hơnKhi nghe nhạc con thuộc dòng sông, con là cánh đồng, là cánh đồngNằm giữa khoảng trời mênh môngNhư bà ru lúc xưa cha còn thơ béĐôi là trưa hè đầy gióĐôi là vui đùa đầu ngõ, cha là nỗi buồn, là nỗi buồnVì bố cảm lạnh khá sươngÔng dạy cha lớn lên to lênTừng nhịp, từng nhịp nhỏTay mập nắm tay nhỏBa dắt con trải qua từng vỉa hè trên con đường đầy nắng với gióQua bổ tư tín hiệu đèn xanh đèn đỏCon mặt đường rất xa như là 1 khúc ca cha viết bởi những ngày vất vảBa giấu kín sau các vết chân chimRồi khi tối lại về trên phốÔng phương diện trời ông lại bận chạy “sô”Sau bữa cơm mái ấm gia đình Ba con mình lại được ngồi truyện trò bên nhauCâu chuyện nghìn lẻ một đêmBa kể con nghe giữa những ngày thơ nhỏ nhắn in sâuNó cũng là địa điểm bắt đầuNhững phím bọn cứ thế vang lên mãiNó đang dắt con đi qua bao ngày chông gaiCho nhỏ niềm hạnh phúc lắng đọng trong hiện tại tạiĐể cho đôi cánh nhỏ tuổi chấp chới vào tương laiBa đang nói với bé dù thành giỏi là bạiLuôn yêu cầu sống, luôn tồn tại, luôn vững chãi bởi mình là thân traiVì con phố còn dài với phải nỗ lực khổ luyện mãi mãi mới hoàn toàn có thể thành tàiYeahBa đang dạy đến con yêu cầu sống cùng với một tình cảm bao laDù mai này nghèo khổ đến đâu thì cũng ko được dối tráDù là vất vả, dù là đắng cay giỏi là trắng tayGiấy rách rưới thì buộc phải giữ rước lề để viết nốt nhạc lên đấyDù cuộc sống đời thường có khốn khó, dù mẫu đời có sóng gióThì con hãy giữ chặt đam mê và đặt tinh thần vào nóVà nhỏ vẫn tin đó, tin vào cụ thể từng nhịp nhỏ tuổi như có bố dắt nhỏ đi.--Khi nghe nhạc nhỏ nhẹ nhàng hơnKhi nghe nhạc con được coi là dòng sông, nhỏ là cánh đồngNằm giữa khoảng chừng trời mênh môngNhư bà ru thời gian xưa bố còn bé thơĐôi là trưa hè đầy gióĐôi khi là vui đùa đầu ngõVì ba cảm lạnh hơi sươngÔng dạy ba lớn lên sức khỏe phi thườngMai phía trên con trẻ khỏe hơn nhiềuMai đây con chở che cho thấy thêm bao điềuCho mong mơ của mẹ, mang đến nỗi nhức của mẹBa yêu con biết bao nhiêu.