Palatino LinotypeBookerlyMinionSegoe UIRobotoRoboto CondensedPatrick HandNoticia TextTimes New RomanVerdanaTahomaArial
*Chương này còn có nội dung ảnh, nếu như khách hàng không thấy nội dung chương, vui mắt bật chính sách hiện hình ảnh của trình chuẩn y để đọc.“Xin hỏi cô là?” chắc rằng vì sự êm ả của Đinh con kiến Quốc buổi tối qua mà Trần Thanh Thảo ngủ khôn xiết ngon, cô ngủ một mạch đến chín rưỡi sáng sủa hôm sau.

Bạn đang xem: Nụ cười em là độc dược với anh

Cô khôn cùng ít khi nằm ngủ dậy muộn như vậy, bình thường Trần Thanh Thảo dậy khôn cùng sớm.Cô rửa mặt hoàn thành thì chạy xuống lầu nạp năng lượng bữa sáng, hỏi quản lí gia thử xem Đinh loài kiến Quốc đi từ bao giờ thì ông ta nói anh đến doanh nghiệp từ khôn xiết sớm. Trằn Thanh Thảo sống nhà không có gì có tác dụng thì thấy nhàm chán, ước ao đi tới sân vườn hoa quan tâm mấy cây hoa cỏ bên đấy. Mấy cây hoa chính là Đinh con kiến Quốc đặt người tiêu dùng về, vốn dĩ anh không tồn tại hứng thú gì với mấy cây cành hoa đó, nhưng ngoài ra Trần Thanh Thảo lại cực kỳ thích chúng, đề nghị anh mua về nhằm tùy ý cô siêng sóc.Trần Thanh Thảo nghiêm túc tưới nước mang lại mấy cây hoa, cô chăm chú đến nấc có tín đồ đứng sau mình lúc nào thì cũng không hay. Mãi cho tới khi người đàn bà đứng sau sống lưng hỏi cô là ai, è Thanh Thảo mới thả thùng nước vào tay xuống, quay đầu nhìn người đàn bà phía sau mình. Cập nhật chương tiên tiến nhất trên truyen88.netNgười thiếu nữ đó mang một loại váy dệt kim màu sắc đỏ, từng con đường nét trên khuôn mặt trông cực kỳ nữ tính thanh thoát. Vừa quan sát đã biết đấy là một cô tiểu thư nhà giàu chủ yếu hiệu, từng dòng nhấc chân nhấc tay cũng hiện hữu lên vẻ dìu dịu thanh lịch, tuy nhiên mà... Ánh mắt cô ta nhìn Trần Thanh Thảo dường như hơi thiếu hụt thiện cảm thì phải.“Tôi tên trằn Thanh Thảo." Đôi mắt è Thanh Thảo trầm xuống, cô dữ thế chủ động vươn tay ra trước, mở miệng nói cùng với Lý Mộc Hoa.“Ồ? Ra cô là è Thanh Thảo à? Cô là chúng ta giường new của con kiến Quốc sao?" Lý Mộc Hoa ghẻ lạnh nhìn è cổ Thanh Thảo, con bạn màu đen nhánh xinh đẹp kia khẽ xẹt qua 1 tia lạnh lùng.Hai mắt è cổ Thanh Thảo thốt nhiên sáng lên, nhằm lộ tia sáng giá lạnh có phần châm biếm, cô biết Lý Mộc Hoa là ai. Lúc đầu cô sẽ nghe về cô ta, biết Lý Mộc Hoa là vợ sắp cưới của Đinh kiến Quốc, tuy vậy cô cũng chẳng gồm sức để trung ương đến Lý Mộc Hoa có tác dụng gì.Cô cười nhạo một tiếng, khẽ sở SỞ ngón tay thanh mảnh dài của mình, yên tâm nhìn Lý Mộc Hoa nói: "Tôi chưa phải bạn giường, tôi là bà xã anh ấy."“Cô nói cái gì?" chắc hẳn rằng câu nói này của nai lưng Thanh Thảo đang thực sự khiến cho dây thần gớm của Lý Mộc Hoa bị kích động. Khuôn phương diện cô ta đột nhiên trở đề nghị khó coi vô cùng.Cô ta vẫn nghĩ bản thân chưa khi nào gặp loại phụ nữ không biết mắc cỡ như vậy. Bạn khắp địa điểm này phần nhiều biết Lý Mộc Hoa là vk chưa cưới của Đinh kiến Quốc, cho nên không có cô bé nào cả gan câu dẫn anh white trợn trước phương diện cô ta. Vậy nhưng mà Trần Thanh Thảo lại dám đơn độc tuyên cha một câu như vậy, bảo sao nhan sắc mặt Lý Mộc Hoa không khó coi được cơ chứ, cô ta đang hận không giết mổ được è Thanh Thảo tức thì quá ấy chí.“Nếu cô Mộc Hoa đây không còn chuyện gì nhằm hỏi nữa thì tôi xin phép đi trước."Trần Thanh Thảo vốn là một người trực tiếp thắn nghĩ về gì nói đấy, đã không thích thì đó là không thích, cô sẽ không giấu giếm bất kể cái gì.Cho mặc dù cả cái trái đất này hoan hô Lý Mộc Hoa, nói cô ta đoan trang khôn khéo hiền thục đến hơn cả này, thì với è Thanh Thảo nhưng nói, cô vẫn sẽ không còn biết Lý Mộc Hoa là ai.Nhìn vào khuôn mặt của cô ta, nai lưng Thanh Thảo chỉ thấy bao gồm sự âm u xảo quyệt cay độc vào đấy, chứ chẳng thấy tất cả gì là tốt lành cả.Những loại thiếu nữ thủ đoạn giao diện này, mặc dù Trần Thanh Thảo không có kinh nghiệm gì lắm tuy vậy cô lại hiểu rất rõ ràng.Cái hotline là tình yêu này bảo là và ngọt ngào thì cũng ko sai, mà lại nó cũng nguy nan không kém. Vì chưng tình yêu hoàn toàn có thể biến tín đồ ta thành một bé người hoàn toàn đối lập với mình của quá khứ.Trần Thanh Thảo lại nhớ mang lại Vũ Phương Thùy. Ban đầu Vũ Phương Thùy vốn là một cô gái đơn thuần nhút nhát, vậy mà sau khi yêu Phan Huỳnh Bảo lại chuyển đổi thành một nhỏ người hoàn toàn khác. Khác cho nỗi chủ yếu Vũ Phương Thùy cũng không còn biết cô ta của bấy tiếng là ai nữa rồi.Nghĩ đến những chuyện cũ trong quá khứ, lòng trần Thanh Thảo tự nhiên thổn thức."Cô..." mục tiêu Lý Mộc Hoa tới đây lúc này là mong muốn thử coi con nhỏ quấn đem Đinh con kiến Quốc mãi không rời là ai. Tiện cô ta sẽ làm cho tất cả những người phụ nữ đắn đo xấu hổ này run sợ mà ra khỏi anh, cơ mà cô ta thật không ngờ, nai lưng Thanh Thảo lại trực tiếp mặt xua cô ta đi, không rất nhiều vậy còn dùng cách biểu hiện kiêu căng đó để tiếp cô ta nữa chứ.Lý Mộc Hoa trước giờ vẫn luôn lấy lòng bàn tay của Đinh kiến Quốc ra để bảo đảm cho chủ yếu mình, nên làm những gì có ai dám đối đáp với cô ta như nai lưng Thanh Thảo chứ.Cô ta nheo đôi mắt quỷ quyệt của chính bản thân mình lại, nhìn bóng hình của è Thanh Thảo đã rời đi, sau đó lại quay đầu nhìn tư phía xung quanh. Sau thời điểm cô ta phát hiện tại ra một chiếc bồn hoa cách đó không xa, khuôn phương diện vốn dĩ êm ả dịu dàng nữ tính của cô ta tự dưng hiện lên vẻ độc ác, trông méo mó cho phát tởm.Cô ta cắm rằng, hung hăng lao đầu về phía cái bồn hoa kia, nhằm đầu mình đập mạnh tay vào cái bồn hoa ấy. Update chương tiên tiến nhất trên truyen88.netTiếp đó, mồm cô ta phân phát ra một giờ kêu thảm thiết, cả người ngã gục trên mặt đất, ra vẻ đau khổ rên rỉ.Tiếng kêu thảm thiết kia của Lý Mộc Hoa đã thành công thu hút sự chăm chú của trằn Thanh Thảo. Cô quay đầu lại nhìn, phát hiện Lý Mộc Hoa đang nằm bên trên vũng máu tươi thì sốt ruột vô cùng. Cô lúng túng chạy cho chỗ cô ta, lo ngại nói: "Này, cô... Làm sao vậy?"Lý Mộc Hoa cố gắng dùng sức mở to nhì mắt, chú ý về phía è Thanh Thảo, ngón tay cô ta không còn lực buông thõng xuống.“Cô Mộc Hoa, cô làm sao thế này?" Đúng hôm nay quản gia đi qua thấy đầu Lý Mộc Hoa chảy đầy ngày tiết tươi, ông ta lo ngại chạy mang đến chỗ cô ta hỏi.“Là cô ta... Cô ta... Đẩy ngã tôi... Tôi... Đau quá... Quản lí gia." Lý Mộc Hoa chỉ vào è cổ Thanh Thảo đã đứng trước mặt mình, quan sát quản gia nói.Trần Thanh Thảo ngạc nhiên Lý Mộc Hoa lớn mật như vậy, dám dùng bí quyết này để hại cô.

Xem thêm:

Nhị mắt trần Thanh Thảo lúc này chỉ biết mở to nhìn cô ta, hết sức to cực kỳ to.Sao Lý Mộc Hoa nói theo một cách khác dối white trợn do đó được chứ, cô còn chưa động một ngón tay vào bạn cô ta nữa mà? Cô ta đang cố ý bày mưu đổ tội mang đến cô sao?“Tôi không có.” Thấy quản ngại gia dùng góc nhìn sắc bén như đã khiển trách ấy nhìn mình, khung hình Trần Thanh Thảo khẽ run lên. Cô chỉ biết chú ý về phía ông ta phủ nhận phủ nhận.Khuôn khía cạnh quản gia mệt mỏi hơn hẳn, ông ta đỡ Lý Mộc Hoa dậy, tiếp nối sai đám fan làm đi call xe cứu thương. Mười phút sau Lý Mộc Hoa được mang theo bệnh viện, hôm nay quản gia mới xoay đầu nhìn cô nói với vẻ mặt dung nhan lạnh: "Cô Thanh Thảo, cô vừa làm gì với cô Mộc Hoa vậy hả? chẳng lẽ cô ngần ngừ cô ấy là nữ người sở hữu tương lai của phòng họ Đinh hay sao? Còn cô, cô chỉ nên một mặt hàng chơi trên chóng của cậu chủ mà thôi, vậy nhưng cô còn dám cồn vào cô Mộc Hoa."“Tôi đang nói rồi mà, tôi không làm gì hết." trằn Thanh Thảo thực sự tức giận rồi, gồm nằm mơ cô cũng bất ngờ người thiếu phụ tên Lý Mộc Hoa này lại có trọng tâm địa rắn độc đến vậy. Tự bản thân đâm đầu bản thân vào bồn hoa, sau đó lại đổ oan mang lại cô? Tưởng tượng mang lại đây, khung hình Trần Thanh Thảo cũng ko rét mà run.“Không làm gì? Vậy tại sao cô ấy lại bị thương? Cô yên tâm, cậu công ty sẽ tới bệnh viện nhanh thôi. Mời cô Thanh Thảo đây thuộc tới bệnh viện với tôi, trường hợp cô Mộc Hoa thật sự xẩy ra chuyện thì chắc hẳn rằng cậu chủ sẽ không tha đến cô đâu."Vốn dĩ ông quản lí gia này dường như không thích è cổ Thanh Thảo rồi. Từ dịp Trần Thanh Thảo tới đây, Đinh con kiến Quốc đã hết giống Đinh con kiến Quốc trước kia mà ông ta biết nữa. Trước đây người thanh nữ mà anh yêu chiều nhất chính là Lý Mộc Hoa, nhưng sau khi Trần Thanh Thảo xuất hiện thì lại hoàn toàn khác, từ từ anh đối xử hờ hững với Lý Mộc Hoa hơn. Cũng chính vì lý do này nhưng ông ta càng gồm thành kiến với cô.Trần Thanh Thảo nhíu mày, cô không phản chưng lại ông quản lí gia, chỉ ra sức siết chặt tay, đi theo ông ta ra ngoài.Đinh kiến Quốc nhận được điện thoại thông minh thì chạy đến khám đa khoa ngay.Lúc anh tới khu vực thì sẽ thấy nai lưng Thanh Thảo sẽ ngồi ở hàng ghế dài phía bên ngoài phòng phẫu thuật. Anh vẫn sẽ quan gần kề cô, dù y tá đã đi được ra đi vào tương đối nhiều lần, cơ mà cô vẫn không thể hiện bất cứ sự lo âu nào ra bên ngoài, một chút cũng không.Cô tin tưởng Vũ Vĩnh Kỳ, cô tin anh đã không khi nào để một số loại diễn xuất dềnh dàng về này lừa gạt.Cô không thể động tay mang đến Lý Mộc Hoa, cô ko đẩy cô ta, vậy đề nghị cô không buộc phải phải lúng túng gì cả.“Sao lại rứa này? Sao lại bị yêu mến vậy chứ?" Khuôn khía cạnh Đinh loài kiến Quốc miêu tả rõ sự căng thẳng, trên bạn anh mặc bộ đồ đen từ đầu đến chân, thoạt nhìn cũng thấy sự man rợ vô tình lan ra từ người anh.Đôi mắt lạnh lẽo băng của anh ấy khẽ nheo lại, anh chú ý về phía quản ngại gia vẫn đứng đó, rồi lại liếc mắt nhìn về phía trằn Thanh Thảo.Chuyện Lý Mộc Hoa tìm đến biệt thự, Đinh loài kiến Quốc đã và đang nghe qua rồi.Nói thật thì nhận thấy Lý Mộc Hoa anh cũng có thể có hơi áy náy. Hai tín đồ dù gì cũng là thanh mai trúc mã cùng với nhau, vốn là chuẩn bị kết hôn cho nơi rồi. Vậy cơ mà anh lại đi che người thiếu nữ khác trong biệt thự nghỉ dưỡng hạng sang nên Lý Mộc Hoa cảm thấy khó chịu trong lòng, chạy tới xem nai lưng Thanh Thảo là fan thế như thế nào thì cũng thông thường thôi.=“Tình huống cụ thể thế làm sao thì tôi cũng ko rõ lắm, tuy thế mà cô Mộc Hoa bao gồm nói cùng với tôi, cô ấy bị cô Thanh Thảo trên đây đẩy ngã." cai quản gia cung chào mừng Đinh loài kiến Quốc, kế tiếp từ từ nói với anh đều gì bạn dạng thân biết.Bị điểm tên, è cổ Thanh Thảo đứng phía sau bỗng cứng đờ người. Thiếu hiểu biết sao cô lại thấy stress đến nấc này nữa.Cánh môi cô lúc này bỗng tái nhợt đi, hai con mắt đen nhánh bỗng nhiên trở nên lộng lẫy vì nước mắt.“Em không có, em thật sự không làm gì hết. Là Lý Mộc Hoa tự có tác dụng mình bị thương, em không có liên quan liêu thật mà."“Vậy ý của cô ấy Thanh Thảo đó là cô Mộc Hoa từ đâm nguồn vào chậu hoa, tiếp đến vu oan giá bán họa đến cô sao?" quản gia ngửng đầu chú ý Trần Thanh Thảo với góc nhìn sắc bén.Trần Thanh Thảo bị ông ta chất vấn kiểu này thì thấy giận dữ vô cùng. Cô thật sự không thích cái miệng lưỡi này của cai quản gia, mà hình như ông ta đang nắm ý đứng về phía Lý Mộc Hoa để bênh cô ta. Loại cảm giác này khiến Trần Thanh Thảo địa chỉ đến một người bố đang vắt gắng đảm bảo con mình, hiện nay ông quản ngại gia khiến Trần Thanh Thảo nghĩ rằng ông ta new là ba của Lý Mộc Hoa.“Ai đúng ai sai tôi không quan tâm, cũng chưa phải điều tôi đã nói. Tôi chỉ hiểu được tôi không làm cái gi thì không nhất thiết phải chịu tội." è Thanh Thảo quật cường hất mẫu cằm xinh xắn của bản thân lên, khuôn khía cạnh xinh đẹp của cô ý vẫn yên tâm như cũ, chẳng hề lo ngại chút nào.Con bạn Đinh loài kiến Quốc lúc này đen trầm mang đến đáng sợ, giống như rất có thể vắt ra mực từ mắt anh vậy.Trong dịp Trần Thanh Thảo và quản gia cãi vã với nhau, anh vẫn ko nói bất kể một câu nào. Sản phẩm lông ngươi thanh tú của anh ý nhăn lại, nhằm lộ sự nóng nảy cùng thô bạo bên trên khuôn phương diện anh tuấn.Anh lừng chừng mình phải tin yêu ai nữa. Lý Mộc Hoa cùng anh đã cùng cả nhà lớn lên, anh thấu hiểu cô ta không phải người gồm tâm tiếp theo mức tự làm thương mình rồi... è cổ Thanh Thảo...Nghĩ cho đây, Đinh con kiến Quốc không kìm được mà đưa tầm mắt lên trên người Trần Thanh Thảo. Từ đôi mắt anh chỉ ra sự search tòi nghiên cứu, âm trầm nóng bức đến lạ. Cập nhật chương tiên tiến nhất trên truyen88.netMà nai lưng Thanh Thảo là kiểu người nhạy cảm ráng nào cơ chứ. Đinh loài kiến Quốc vừa quan sát về phía bản thân được mấy giây thôi là cô đã cảm giác được ngay.Cô xanh mặt, nhìn anh với góc nhìn lạnh lùng, truy cứu vãn ngược lại: "Anh không tin em sao? không lẽ anh đang nghĩ là em đẩy Lý Mộc Hoa phải cô ta bắt đầu bị thương như vậy?"“Lột phương diện nạ đi." Khuôn mặt anh tuấn của Đinh loài kiến Quốc đen lại, bờ môi mỏng manh mím thành một con đường thẳng tắp. Người lũ ông vốn dĩ luôn cao ngạo lạnh lùng bây giờ bỗng trở nên tàn nhẫn vô tình hơn khi nào hết.Hai người vẫn đứng đối lập nhau như vậy, nhưng không một ai mở miệng nói thêm câu như thế nào nữa.Không biết đang qua bao lâu, sau cùng cửa chống phẫu thuật cũng rất được mở ra.Đinh loài kiến Quốc với Trần Thanh Thảo cùng nhìn và đi về phía phòng phẫu thuật mổ xoang xem tình hình.Lý Mộc Hoa được y tá đẩy từ phòng phẫu thuật ra. Khuôn mặt cô ta vốn đã nhỏ xíu yếu mảnh mai, tiếng lại bị băng gạc white cuốn quanh trông càng miếng mai đáng thương hơn.Cô ta rươm rướm nước ánh mắt Đinh con kiến Quốc, mở miệng điện thoại tư vấn tên anh, khía cạnh thì làm cho vẻ oan ức khổ sở.“Tình hình sao rồi?" Đinh con kiến Quốc bước lên phía trước, anh dịu nhàng ôm siết lấy cơ thể Lý Mộc Hoa, chú ý về phía bác bỏ sĩ hỏi.“Tổng chủ tịch Quốc im tâm, trán của cô ý Hoa đã làm được khâu lại rồi. Tiếng đợi kiểm tra nữa là xong thôi, chỉ cần không chấn động mang đến não là ổn. Lốt thương cũng ko sâu lắm đâu."“Ừ.” Đinh con kiến Quốc tương đối hơi gật đầu, anh cúi đầu nhìn người thiếu nữ vẫn đang phụ thuộc ngực bản thân khóc nãy giờ, êm ả nói: "Mộc Hoa, đừng khóc
*
*
*