Ân Lãm chạy vào vào nhà, chỉ thấy Tống Thành ngồi trên sofa, sắc mặt nặng nề coi cho cực điểm. Từ thời điểm cách đây một đoạn là An Nhiên đứng tại một góc tường, hẳn là bị bạn ta ép yêu cầu đứng đó, đề nghị cô xị mặt, song môi mọng hơi trễ xuống, ánh mắt lén lút liếc về phía hắn không cất được tia thỏa mãn nhu cầu nho nhỏ.

Bạn đang xem: Cô dâu bị đánh tráo của tổng tài tổng thành

Vốn dĩ chuyện vợ ông chồng tế nhị, Tống Thành không bao giờ muốn người thứ tía xen vào. Tuy thế vợ nhỏ tuổi của hắn vừa sinh sự xong, mau chóng bay đi kiếm người cứu vãn viện. Hắn chạy xuống thì thấy cô sẽ xun xoe cạnh bên Hà Văn Nhĩ, tương tự cô gái nhỏ dại muốn nhờ tía che chở trước cơn thịnh nộ sắp đến trút xuống của đức ông chồng.

Quả nhiên, hẳn vừa ló đầu ra, quản ngại gia đơn vị hẳn mau lẹ ra khía cạnh đỡ lời: “Cậu nhà đã dậy rồi. Câu đã muốn dùng bữa chưa?”

Dùng bữa? Hắn cần sử dụng bữa cùng với cơn tức này được sao?An Nhiên biết mình gây nên họa, còn thích thú mừng thầm. Hoá ra hẳn cũng có điểm yếu, cũng có thứ hắn coi trọng mà lại cô lại đủ năng lực tước đi.

Cô nhe răng trêu chọc: “Nghe nói lông nách sau khoản thời gian cạo dứt sẽ mọc rậm hơn, dài ra hơn nữa đó. Em muốn giúp anh tăng lên nam tính thôi. Anh còn so đo chiếc 6122 Khuôn mặt nhỏ dại nhắn của cô ý ánh lên vẻ tinh nghịch, đôi mắt cười cong cong như: vành trăng nhỏ, miệng chúm chím đáng yêu khiến Tống Thành ngắm siêu thích. Đây là con nai nhỏ dại lúc nào cũng sợ hãi của phòng hắn sẽ học được bí quyết ỷ lại rồi sao?

của hắn hiểu rằng hắn chiều chuộng cô, cho nên đứng trước cơn giận của hắn không hề run rẩy thấp thỏm như trước. Mẫu Uy của hắn bước đầu thu bé dại lại trước việc nghịch ngợm của cô ý rồi.

Tống Thành thu lại cơn giận có hại của mình, định vùng dậy lôi cô về phòng nói tiếp chuyện nhân sinh. Như thế nào ngờ, hẳn còn chưa kịp chuyển người đã bắt gặp n Lãm đã nheo góc nhìn An Nhiên, ánh mắt rõ ràng giãi tỏ sự ngưỡng mộkhông đậy giếm.

“Làm xuất sắc lắm, cô gái” Viên thư kí kía đáo khen ngợi. Xuất phát từ một cô dâu chỉ biết than khóc và khiếp sợ giờ đã dám nhổ râu hùm mà lại vẫn cười, ông an Nhiên đã đi được được một quãng đường dài chỉ trong thời gian ngắn mà chủ yếu cô cũng không Pag "hật nhanh tại truyen, one An Nhiên nhận ra sự khích lệ, hưng phấn nháy mắt đáp lại. Cô vẫn đã hân hoan tận hưởng cảm xúc bắt bắt nạt được “con ngáo ộp”, hoàn toàn không biết loại nháy mắt này của chính bản thân mình lại gieo họa.

ầm!!!”

Cốc nước trên tay Tống Thành nện mạnh dạn xuống mặt bàn. Hắn ko nói ko rằng, lập tức đi tới cần sử dụng thân fan cao lớn của chính mình cắt đứt liên kết riêng bốn kia. “Về phòng không cần biết An Nhiên bội phản ứng vậy nào, hắn ôm ráng lên như người lớn vác" một đứa nhỏ dại trên vai, đi thẳng liền mạch một mạch.

Hắn cần phải tuyên tía cho hầu hết mọi tín đồ biết cô thuộc về hẳn, không có thể chấp nhận được mắt đưa mày liếc với bất cứ ai! “Thay váy. Make up vào.” Hắn vừa ngừng lời, lập tức có mấy fan từ phía đằng sau đi tới, bên trên tay mọi cá nhân mang theo một hộp phệ thắt ruy băng tang trọng.An Nhiên há hốc cả miệng, nhìn bầy họ mở hộp, lôi ra nào là váy, giày, trang sức, tất cả đều sang trọng, đắt tiền và che lánh. Cô thiếu hiểu biết chuyện gì vẫn diễn ra, trong trái tim lại cảm giác bất an: “Cao một ít lông nách nhưng mà cũng giận.” “Hửm?” Đuôi lông mi của Tống Thành nhướn lên, lại lâm vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu. An Nhiên bắt được bài bác tập. Tức dịu giọng: “Vậy... Mang lại anh cạo lại được không?” Tống Thành buổi tối sầm phương diện mũi. Hẳn biết không làm cô sợ hẳn thì cô không chịu thu móng vuốt, bèn đi tới, ôm chặt cô tức thì trước mặt toàn bộ mọi người. Một tay hắn giữ chặt vòng eo miếng khảnh. Tay kia ôm siết lấy đùi cô, kéo gần kề vào fan mình, khiến cho da thịt hai tín đồ áp chặt vào nhau cho nỗi ánh sáng của tín đồ này rất có thể truyền tới tín đồ kia rẽ càng chiếu qua lớp vải. Hắn cắm vành tai cô, thì thầm: “Nách em trót lọt như vậy, anh cạo hình dáng gi?

Hay là... Anh cạo tại một chỗ khác nhé.” Bùm! nhì lỗ tai An Nhiên đỏ au mang đến phun cả khói. Cô vội vàng giấy ra, ngượng mong mỏi đào lỗ nẻ mà lại chui. Mấy bạn chung quanh chứng kiến một màn gà của Tổng Thành cũng xấu hổ, không tự tin ngùng quay phương diện di. U yerl. OneNghe nói Tống tổng mới kết hôn, cảm xúc vợ ck son cực kỳ tốt, không ngờ lại khiến người ta ganh tị đến đỏ mắt.Tống Thành cười cợt ha ha, dùng tứ thế kỷ thắng lợi mà rời ra khỏi phòng, quăng quật lại vs nhỏ tuổi ngồi SP trên sàn đã dùnen, mắt đào thủng nền nhà.

Dưới chống khách, n Lãm vẫn ngồi chờ.

“Tình hình vậy nào?” Tống Thành ngồi lại đúng khu vực cũ, bà hai lập tức mang lại một tách cà phê đen.

Xem thêm: Doraemon Viện Bảo Tàng Bảo Bối Bí Mật Vietsub, Doraemon Nobita Và Viện Bảo Tàng Bảo Bối (Phần 1)

“Cô ta đòi một ít tài sản”

Bàn tay định nâng cái tách bóc lên mau lẹ hạ xuống. Hẳn đã kết hôn rồi. Một nửa gia sản tượng trưng cho dòng gì? chính là phần của vk hắn. Nguyễn Vũ Như lại dám cả gan đòi rước phần của vk hắn faoluven. “Không biết trời cao khu đất dày” Tổng Thành thư thả nhạt cười, y như hẳn sẽ đoán trước được tình hình. Hai chị em con cô ta tưởng nhận thấy chỗ gia sản đó mà có thể đứng vững được sao? dù cho có thêm song vai của Nguyễn chủ yếu Quốc lép vào cũng không đủ năng lực, one cáng đáng được một phần hai sản nghiệp củahån.

“Nếu đã vậy." Hắn nhấp một ngụm cafe thơm nức, khóe môi cong lên tính toán:

“.. đem khoản bồi thường kia giảm xuống một nửa”

“Vâng” Tống Thanh trở về phòng nỗ lực đồ, đến lúc hắn chấm dứt việc, An Nhiên new từ trên lầu đi xuống. Cô diện một cỗ váy bởi lụa đỏ, phần cổ khoét sâu khoe đường rãnh đủ để nâng bổng trí tưởng tượng của bất cứ gã bầy ông nào.

Một dải kim cương cứng lấm tấm xuôi theo các mép vải khiến cho vóc dáng vẻ yêu kiều của cô càng trở đề nghị lung linh như 1 cô búp bê sứ quý giá.

Hồng Ngọc từ bên phía ngoài chạy vào, vừa nhìn đã nhận được ra ngay cỗ váy An Nhiên diện đó là bệ hàng mẫu mã chuyển trực tiếp từ Pháp về shop thời trang thời điểm đó Vũ Như ao ước mặc thử mà lại không được.

Cô ta còn tức tối chụp lại ảnh chiếc váy đầm này rồi gửi đến Hồng Ngọc, lại tức tối chửi vì chưng một tràng dài.

Nghe nói đấy là hàng mẫu không bán, vậy nhưng mà Tống tổng vẫn có được về, đủ để thấy nó được nâng giá bởi cả một khối không cử động sản.Tống Thành nuốt nước bọt, cảm thấy bên cạnh đó mình đi không nên một nước cờ. Vốn định khiến cho cô trở bắt buộc nổi bật, nhưng cầm này thì trông rất nổi bật quá rồi. Hooc-môn - nam tính của hắn tăng vọt, nếu chưa phải vì có việc phải đi ngay, nhất quyết hẳn sẽ để mặc bản thân cho lớp lụa đỏ kia quyến rũ.

Không biết hình ảnh của mình bị lao động trí óc Tống Thành có ra giầy vò thành đầy đủ loại tứ thế An Nhiên nghô nghê hỏi. “Chuyện này là sao?”

Thân hình hấp dẫn, giọng nói ngọt ngào, đến n Lãm cũng cảm xúc ông chủ nghịch ván cờ này bị quá tay rồi. Chuyện của Vũ Như chưa xử lý xong, sếp đã nhanh chóng mang An Nhiên trình làng người trong giới. Có thể thấy ý định dứt khoát cho nhường nào.

Bữa tiệc này của Cao Vĩnh khỏe khoắn và sơn Ái Phương không chỉ có là làng mạc giao đối kháng thuần, bài toán một người tiếp tục đi dự lễ hội cùng thư ký như Tống Thành lại sánh bước cùng một thiếu nữ xinh đẹp chính là tuyến cáo cho toàn thể mọi bạn biết hắn đã thừa nhận thuộc về một người. Điều này khiến An Lãm vui vẻ không ít: “Tôi đi lấy xe”

Chờ An Lãm đi khỏi, Tống Thành vội vã tiến lại ý muốn tranh thủ ăn vụng một tí nước thịt. Hắn vừa vươn tay kéo An Nhiên vào lòng, cô ngăn hắn laị. Bàn tay trắng nõn được tô điểm bằng gần như viên kim cương lấp lánh lung linh đưa lên tóc, kéo mạnh. Mái tóc tuột xuống, nhằm lại một cái đầu với hầu hết sợi tóc ngắn ngủn, đối với tóc Tống Thành còn ngắn hơn.

Tóc ngắn làm những đường nét xung quanh An Nhiên vốn nhu hòa đột trở buộc phải sắc nét hơn hẳn, tuy xinh thật tuy nhiên một cô nàng ngay trước dạ tiệc lại mang đầu cạo sạch không hẳn chuyện ngày nào cũng thấy:

Tống Thành ko nói được một lời, music tức giận ước ao văng ra cũng tắc nghẹn lại sinh hoạt trong cổ họng. Hai khoang mũi hẳn phập phồng, thái dương đơ giật thông tin một cơn thịnh nộ còn khủng khiếp hơn thời gian trước.

Hắn muốn mắng cô một trận tơi bời vị tội dám lấy mái tóc hắn yêu tốt nhất cạo đi, nhưng sau cùng một cậu cũng không nói, chỉ vừa sức nghiến răng nâng ngón tay lên nhéo nhéo má cô, kìm nén tức giận ra đi phía, luôn ghi nhớ quảng lại góc nhìn vừa uy hiếp đáp vừa tội nghiệp, An Nhiên biết ý, đội tóc trả lại, miễn cưỡng đi theo. Một phái nam một nữ phong cách xứng đôi tiến bước xe, An Lãm vui vẻ quan sát vào kính chiếu hậu, hỏi: “Anh Thành, ban đầu anh nói cần được rẽ qua đâu trước khi đến tham dự lễ hội nhi?”

Tống Thành ngẩn ra, một giây sau new nâng tay nhằm trán, mệt mỏi đáp: “Đâu cũng được. Tôi... Quên rồi.”